Xuân tan mọi sai lầm Qua khoảng trời tương lai nắm lấy Anh không nghe và không cần Luôn tưởng rằng anh hay lắm đấy Nhiều lần quyết đi xa vòng tay này Có khi vương trời mây Cảm giác đi xa lại da diết nơi đây Đường về nhà là đoạn những ký ức, đan vòng tay bồi hồi Thơm mùi hương thân quen vào trong gió Với mỗi sáng vang vọng tai lời chào Khi một ai đi ngang ở đâu đó Mẹ và bao yêu thương ghì chặt chặt lấy Kìa cha mái tóc bạc màu mây (bạc nhiều đấy) Vài thằng nhóc loắt choắt đùa nghịch bỗng tích tắc Mọi cảm xúc như không thể giãi bày Và giờ mình được thấy ấm áp khi xuân đang về rồi Nơi phố xá đi xa con về Đợi được khoe áo mới, đào phai khắp lối Trọn vẹn quên hết âu lo cùng sắc Tết muôn nơi Cùng bạn cùng bè hàn gắn nỗi nhớ khi xuân đang về rồi Nơi con tim ngỡ không ai chạm tới Mẹ cha chất chứa và con đã hứa Dù rằng sóng gió ra sao thì con vẫn sẽ về Cùng đếm nào, từng phút nào Có chiếc bánh nghẹn đôi môi Chẳng kỳ lạ chút nào, lệ ứa trào Những dấu vết ngọt đâu rồi Đam mê cháy bùng lên ở nơi ta Tuy giấc mộng phương trời hơi xa Gập ghềnh khó đến mấy luôn bước qua Lỡ vấp ngã đâu có sao lại trở về nhà Thấp thoáng xa xa cây nêu dương cao ngọn cờ lòng con phấp phới Có tiếng hót đôi chim râm ran nơi sau vườn nhà làm con nhớ tới Đã lâu không về đến, gạt bỏ hết ôm nhau chặt thêm Luôn thấy ấm áp khi ở bên với gia đình Nơi phía sau trông gai con chưa thể nào vươn tới Từng dặn lòng luôn cố để giọt nước mắt không tuôn rơi Khi bước chân đi xa loay hoay thầm mong tìm một ai Để trở lại cảm giác ở giác ở một nơi khác Luôn có gia đình gần bên. Và giờ mình được thấy ấm áp khi xuân đang về rồi Nơi phố xá đi xa con về Đợi được khoe áo mới, đào phai khắp lối Trọn vẹn quên hết âu lo cùng sắc Tết muôn nơi Cùng bạn cùng bè hàn gắn nỗi nhớ khi xuân đang về rồi Nơi con tim ngỡ không ai chạm tới Mẹ cha chất chứa và con đã hứa Dù rằng sóng gió ra sao thì con vẫn sẽ về