Nhìn hành tinh xanh ngời phía xa, người gửi trao ngàn lắng sâu
Rồi lặng lẽ dần thiếp đi vào cơn mơ từ rất lâu
Dù rằng tương lai người ước ao, dù lối đi người khát khao
Ngày sau đưa đôi chân hai ta đi đến đâu
Nguyện luôn bên nhau dẫu cho thế nào
Thực đơn tối nay có gì? (Bún bò?)
Điều em nghĩ suy là chi? (Uh-huh)
Được thi thoảng dạo phố thì quán nào mà em vẫn hay ghé vào? (Chỗ nào?)
Chiều giờ, em đã ăn gì đâu
Này nha, bí mật khơi khơi (Khơi Khơi)
Người ta nói gì, thốt gì, hỏi gì
Còn em vẩn vơ đáp lời
Nào có lớ ngớ (Nhớ cái gì?)
Rạng ngời lấp lánh cứ ngỡ
Mật ngọt mê man lướt qua trong phút giây ta đến gần hơn nữa
Lập lờ em giấu giấu hết
Mập mờ em giấu giấu hết (Giấu hết)
Mà này, gu em có khoai?
Hay dễ nhai?
Nhanh nào, mau nói xem
\"Thật ra em cũng chẳng biết rung động hay thầm thích là thế nao (Là gì?)
Vì trái tim này chưa muốn lo toan nhiều thêm\" (Vô trách nhiệm)
Từ đôi môi đáng yêu ấy bông đùa như thế thôi
Mà trớ trêu thay thiêu thân rơi vào thiêng đường xa rời nơi tối tăm
Chính em khiến cho bao người say đắm
Vậy nên không thoát ra được đâu, ngất ngây dài lâu
Vì em đây sẽ luôn là vì sao trên cao sáng tươi
Nguyện tái sinh từ đêm đã quên ngày mai
Dù ra sao cũng không tàn phai thêm lần hai
Bằng niềm tin em vẫn cười, bằng lời yêu trăm điểm mười
Dù cho ngoài kia là ai, cũng đành đổ rầm mất hồn em thôi
Mặc kệ qua đôi mắt ngầu, từng lời từng câu che giấu
Dối trá đi nữa, em vẫn là Ai không cần ai
Vâng
Rõ là rõ là
Trên Trần gian này kiêu kì em là nhất (Thread City)
Bao người tôn thờ mong làm phông nền cho mình em sải bước (Bước!)
Quay cuồng trong tình yêu khi làn môi cười em tựa như ban Phước (Hội đồng Michelin~)
Tất cả như phù du, nhờ nương vị nữ thần trên đài cao mà
Sao?
Thấy cay thì
Sao
Ghen tị thì châm chọc cho thật đau
Không phải vừa đâu, những cơn đố kị đã từ lâu
Joke tao là cook xuống vực sâu
Em không hề real
Tế đàn đổ vỡ do là em
Biến trong lòng tôi nay nhiều thêm
Không ai có quyền được flex, không phải nữ vương của lòng tôi thì next
Nguyện mình yêu hết tình, vì tinh tú không nhạt phai
Vì em đây sẽ luôn là vì sao trên cao sáng tươi
chẳng cách nào tìm ra thói hư của em
Nàng là ngàn ánh sao rạng lên trước màn đêm
Chẳng để một ai thấy được mình hư này
không nhé em né
Tự ấp ôm đau buồn chẳng để ai cười ai chọc
Phải làm sao có được cảm thương mà khôn khéo lắt léo
Đây mới chính là thương yêu - là Ai
Thương hiệu Thiên tài chiêu làn môi cười kinh động trên toàn sóng (Meo Méo Mèo)
Đâu mà ai ngờ sau rừng hoa một bức màn siêu tàn khốc (Méo Mèo Meo)
“Cưng chiều các tình yêu” nhưng thật ra tình yêu toàn điêu hoạ tất (Meo Méo Mèo)
Trong cuộc chơi này em dành trao tình yêu của em vậy đó
Mướt mồ hôi mà trông hình dung aqua tựa như bạch mã
Yêu làm sao nàng Ruby e thẹn môi cười sau gò má
Vũ đạo em tự biên, Bao người tôn thờ em “mẹ Maria”
Mắt này như nở hoa, còn lời thật ra toàn xảo trá
Dù tình yêu với em đến đi tựa như gió bay
Và giữa bao người chốn kia, thực tâm có ai yêu mình em
Từ đâu đó nhóm lên những mong cầu câu dối gian
của chính em tựa ước ao, trở thành một sự thật
Để một ngày sau vút bay, chẳng ai trói buộc nhỏ này
Tại nơi đây nắm trong bàn tay mọi sự trên thế gian
Được sớt chia, bằng thiên phúc do trời ban
Để vì stan mãi luôn được yêu em mà thôi
Ah ha Lại là điêu ngoa nữa ah
Dù thực lòng em muốn vậy
Mà suy thật ra thì em thêm nói nhiều thành đúng thôi
Và mặc cho ai thế nào
Thì lời em muốn nói
luôn giữ riêng những gam sắc màu cho các tình yêu
Ah, từng ngần thời gian đã qua
Chẳng còn gì mà gian dối
Nói hết ra những lời yêu trao về ai